Cảm ơn Thày!
Hai mươi năm trước, sau những màn chia ly đẫm nước mắt nơi gốc phượng ở sân trường, lũ trò nhỏ THPT Thăng Long, Hà Nội khoá 2000 – 2003 chúng tôi vội bước vào một trận chiến khốc liệt hơn mang tên Đại học.
Trước ngày thi, tôi có tình cờ đọc được trong vở của Quỳnh Anh – cô bạn thân nhất lớp của tôi khi đó một dòng trích dẫn, mà Quỳnh Anh cũng không biết nó đến từ đâu. Chỉ biết sau này, dòng trích dẫn đó đã theo tôi suốt những biến động của cuộc đời cho đến hiện tại, vực tôi dậy mỗi khi nản lòng muốn gục ngã.
“Vì cuộc sống là những thất bại đảo ngược, bất chấp đầy những nghi ngờ…”
Hôm nay, lướt dòng newsfeed của bạn bè, tôi chợt dừng lại ở một bức ảnh chụp một lá thư. Đó là lá thư của thày Lê Thành Tuyên, Hiệu trưởng Trường Phổ thông dân tộc nội trú THCS huyện Hàm Yên, Tuyên Quang, gửi học sinh L.V.A, lớp 9A khi em này không đoạt giải học sinh giỏi cấp tỉnh vào ngày 22/6 vừa qua.
Lá thư có đoạn: “Thày cô giáo nhà trường biết em rất buồn vì đã nỗ lực mà kết quả không như mong muốn. Nhưng không sao, đó là cảm xúc rất bình thường của mỗi người chúng ta. Thầy cô và gia đình tin rằng, em sinh ra để làm những điều lớn lao hơn thế. Điểm số một bài thi học sinh giỏi không nói lên được tất cả…”
Cảm động!
Bạn ạ, đôi khi, sự động viên kịp thời là điều quan trọng vô cùng. Nó như cơn gió mát thổi mùa hè, như những giọt mưa chạm vào vùng đất khô hạn vậy. Tôi đoán em học sinh trong lá thư sẽ buồn nhiều lắm vì kết quả không như ý. Nhưng cuộc sống là vậy, cuộc sống mà luôn được vận hành theo điều mình mưu cầu, thì đó chỉ là giấc mơ.
Rất may, khi em học sinh trong lúc yếu lòng nhất, em lại nhận được sự chia sẻ kịp thời của thày Tuyên. Tôi cứ thắc mắc trong đầu, liệu em học sinh đó có mỉm cười không khi đọc đến dòng chữ “Em sinh ra để làm những điều lớn lao hơn thế”. Liệu còn lời động viên nào tuyệt vời hơn? Bởi nó chứng tỏ một điều, sảy chân tại một cuộc thi không có nghĩa bạn là người thất bại. Biết đâu, nó chỉ là bước lùi để lấy đà, để ta có những bước nhảy xa hơn trong tương lai mà thôi.
Lời động viên đã mang nhiều ý nghĩa, mà sự động viên kịp thời còn ý nghĩa hơn nhiều. Trong lời kết của lá thư, thày Tuyên viết: “Thày chúc em gặp nhiều thành công trong những chặng đường tiếp theo để có cuộc sống hạnh phúc”. Nghĩa là, có cuộc sống hạnh phúc mới là cái đích quan trọng nhất trong cuộc đời mỗi người, chứ chưa chắc đã là một bài thi đạt điểm cao.
Ngoài kia, lại một kì thi lên 10, lên Đại học nữa lại sắp đến. Tôi chỉ ao ước rằng, những người xung quanh đừng đặt gánh nặng lên vai các em, mà hãy trao cho các em những lời động viên đúng đắn kịp thời nhất, kể cả khi các em thành công lẫn thất bại.
Bởi, bạn không thể sống thay cuộc đời của người khác, nhưng bạn có thể tô hồng chúng bởi những lời khuyên, lời động viên ý nghĩa. Và cũng bởi vì, cuộc sống là những thất bại đảo ngược, bất chấp đầy những nghi ngờ./.
ANH HÙNG CỦA CON KHÔNG PHẢI BAO GIỜ CŨNG MẶC ÁO CHOÀNG
Mới đây, giới đô vật đã đón nhận một tin đau lòng khi Shad Gaspard, cựu đô vật WWE kiêm diễn viên hành động, đã qua đời trong khi tắm biển cùng con trai 10 tuổi.
Theo lời kể của đội trưởng bộ phận cứu hộ bãi biển Venice Beach cho biết, nhân viên cứu hộ đã trông thấy tín hiệu cầu cứu từ Gaspard khi 2 cha con bị nước cuốn ra cách bờ khoảng 45m.
Giây phút đó, nhân viên cứu hộ đã nỗ lực xoay sở tìm cách để kéo cả 2 cha con vào bờ.
Tuy nhiên nhận thấy tình hình không ổn, Gaspard đã đưa ra quyết định của một người bố.
Anh dùng hết sức lực cuối cùng của mình, đẩy đứa con 10 tuổi về phía nhân viên cứu hộ và nói: “Hãy cứu lấy con trai tôi”, rồi chỉ trong chốc lát, anh hoàn toàn bị dòng nước cuốn trôi và biến mất.
Cậu con trai đã được đưa vào bệnh viện và không gặp phải bất kỳ chấn thương nghiêm trọng nào.
Tuy nhiên, 1h25 sáng, ngày 20/5 (giờ địa phương), thi thể của Shad Gaspard được tìm thấy ở bờ biển.
Con trai, con lại được sinh ra một lần nữa – nhưng là từ bố của mình!
Chiến dịch giải phóng quần đảo Trường Sa
Song song với các chiến dịch trong cuộc Tổng tấn công và nổi dậy Xuân 1975, Đại tướng Võ Nguyên Giáp cũng chỉ đạo Quân chủng Hải quân nhanh chóng giải phóng các đảo thuộc quần đảo Trường Sa, không để nước ngoài lợi dụng cơ hội chiếm đóng.
Cần lưu ý tại Trường Sa không chỉ có Trung Quốc nhăm nhe chiếm đóng mà còn có cả Đài Loan, Malaysia và Philippines.
Ngày 11/4/1975, lực lượng của Lữ đoàn đặc công nước 126 bí mật xuất phát từ Đà Nẵng trên những con tàu đánh cá. Trên đường đi, tàu ta gặp phải tàu chiến Hạm đội 7 Mỹ nhưng chúng tưởng đây là tàu đánh cá Hongkong.
Rạng sáng 14/4, lực lượng đặc công bí mật áp sát, bất ngờ tấn công lực lượng đồn trú của ngụy trên đảo Song Tử Tây. Bị bất ngờ, lực lượng địch nhanh chóng bị tiêu diệt hoặc bắt sống.
Các tàu chiến của hải quân ngụy lùi về phía Nam Yết để phòng ngự. Nhận thấy yếu tố bất ngờ không còn, ta đổi hướng tấn công sang đảo Sơn Ca. 2h30 ngày 25/4, đặc công nước đổ bộ và giải phóng đảo Sơn Ca. Toàn bộ lực lượng địch ở đây đầu hàng sau nửa tiếng giao chiến.
Bị mất hai đảo và không còn lực lượng tăng viện, chính quyền VNCH ra lệnh cho tàu chiến di tản lực lượng đồn trú trên các đảo về đất liền. Mệnh lệnh này đã bị trinh sát kỹ thuật của ta bắt được.
Ngày 29/4, Lữ đoàn đặc công 126 tấn công và giải phóng những đảo cuối cùng do quân đội ngụy chiếm đóng. Việc ta kịp thời đưa lực lượng ra giải phóng các đảo đã làm thất bại âm mưu lợi dùng tình hình chính quyền Sài Gòn sụp đổ để chiếm Trường Sa của các nước láng giềng.
Quân chủng Hải quân cũng bước vào thời kỳ mới đầy ác liệt để bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc.
Gia đình là nơi để trở về sau những mệt mỏi của cuộc sống
Bởi vì bản thân chúng ta đều hiểu rõ, cho dù mình có tệ bạc, hỗn láo, làm tổn thương cha mẹ nhiều như thế nào thì họ vẫn không bao giờ giận dỗi, quay lưng bỏ đi.
Vì hiểu rõ điều đó nên chúng ta ân cần, chu đáo, dịu dàng vào người ngoài nhưng lại sẵn sàng khó chịu, nổi nóng với cha mẹ vì những chuyện cỏn con.
Sẵn sàng bao dung, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn hơn mình nhưng không thể kiên nhẫn chỉ cho bố cách dùng facebook, dạy cho mẹ cách dùng lò nướng.
Cha mẹ là người duy nhất trên cuộc đời này yêu thương chúng ta vô điều kiện. Là những người đã dùng cả cuộc đời, dành tất cả sự kiên nhẫn, từ tốn để nuôi chúng ta khôn lớn.
Chắc hẳn ai cũng đã từng nổi cáu với bố mẹ. Rồi lúc cuộc đời mệt mỏi, nơi đầu tiên muốn trở về lại vẫn là gia đình.
Chúng ta nợ bố mẹ một lời xin lỗi, mà cả đời này chuộc lại cũng không nổi.
Chúng ta rồi sẽ ổn thôi…
Hà Nội, Sài Gòn và một số địa phương nữa chính thức kéo dài thời gian giãn cách xã hội.
Chúng ta sẽ tiếp tục những chuỗi ngày không tụ tập, không ăn hàng, không hẹn hò, nhiều người không thể làm ăn. Nhưng cuộc sống vẫn luôn vận hành như vậy. Khổ trước sướng sau. Cái gì cũng có giá của nó.
Mẹ tôi vẫn thường bảo, còn người là còn tất.
Nay chưa tập thể dục, người chưa đẹp, sau tập vẫn chưa muộn.
Nay chưa hò hẹn, sau hò hẹn chắc người cũng không phiền lòng.
Nay mất việc, nay phá sản. Chênh vênh, lao đao, đau đớn. Nhưng còn thân xác này, chỉ cần ý chí chưa buông bỏ thì mọi việc đều có thể gây dựng lại.
Bây giờ có lẽ là lúc nên nghĩ ít hơn về thiệt hại, đau đớn của mình. Nghĩ về những điều sẽ nhận được nếu tất cả mọi người đều chấp hành tốt giãn cách xã hội.
Hàng quán sẽ mở lại.
Hẹn hò rồi sẽ được gặp.
Công việc sẽ có những cơ hội khác.
Nghĩ cho mình, nghĩ cho gia đình, nghĩ cho người thân, nghĩ cho mọi người.
Chúng ta, nếu thời gian này sống chậm lại, rồi cũng sẽ ổn thôi.
ĐÂY ĐƯỢC XEM LÀ MỘT TRONG NHỮNG HOA HẬU TOÀN DIỆN NHẤT TỪ TRƯỚC ĐẾN NAY: đẹp người, đẹp nết, thông minh và giàu tri thức.
– IQ 146: Đây là IQ của một thiên tài
– Thông thạo 5 thứ tiếng
– 2 bằng cử nhân Y khoa đại học Nottingham: Top đầu đại học thế giới về nghiên cứu – Nơi nhiều nhà khoa học đạt giải Nobel từng học
Bhasha Mukherjee, hoa hậu Vương quốc Anh năm 2019 tình nguyện tạm rời bỏ đỉnh vinh quang của nhiệm kỳ để trở về làm bác sĩ chống dịch COVID-19
Sau khi khi đăng quang hoa hậu, Bhasha Mukherjee dành thời gian để di chuyển khắp thế giới thực hiện công việc của một bác sĩ cho một số tổ chức nhân đạo. Khi đang hoạt động tại Ấn Độ, Mukherjee nhận được tin nhắn từ các đồng nghiệp cũ tại bệnh viện Pilgrim ở Boston, miền đông nước Anh, về tình hình chống dịch COVID-19 khó khăn như thế nào. Bhasha Mukherjee quyết định trở về để giúp đỡ các đồng nghiệp tại quê nhà.
“Bạn biết đấy! Phụ nữ ai cũng muốn mình thật xinh đẹp, ở mọi lúc, mọi nơi. Nhưng thực sự lúc này này tôi chỉ muốn được về quê nhà và lao thẳng đến bệnh viện, với công việc của một bác sĩ. Nhân dân của tôi cần một người thầy thuốc, không cần một người đẹp!” • Bhasha Mukherjee
Nguồn: Kiến thức kinh tế
Design: Economics

YÊU ĐƯƠNG
Trong một mối quan hệ, đừng tính đến chuyện xứng hay không xứng, chỉ cần hợp nhau đã là tốt lắm rồi!
Người ta có khi dành vài chục năm, để tìm kiếm một người “xứng” với mình.
Xứng về ngoại hình.
Xứng về học thức.
Xứng về gia cảnh.
Xứng về địa vị, túi tiền.
Nhưng lại chẳng dành thời gian để suy nghĩ rằng:
Ở bên người này mình có cảm thấy thoải mái không?
Có dám mặc quần áo xộc xệch, đầu bù tóc rối khi ở cạnh?
Có dám nói rằng nay anh hết tiền, mình đi ăn tạm cái gì rẻ rẻ đi?
Có dám khóc ngon lành bên người yêu mặc kệ định kiến rằng đàn ông thì không được khóc?
Tình yêu nhiều khi nó không phải là một cuộc đầu tư công sức, nó chỉ là một khoảnh khắc vụt qua đời mà thôi. Vào ngày đó, giờ đó, phút đó, bạn gặp được người mà ngay ánh nhìn đầu tiên, bạn đã cảm thấy sẽ muốn bên nhau cả đời. Thế là được.
Nên là sống lý trí thì rất tốt, nhưng lắm lúc cũng phải thoáng thoáng cái đầu ra. Người tính không bằng trời tính.
Người không thuộc về mình, đeo đuổi lao tâm khổ tứ tốn tiền tốn bạc người ta cũng nhất định không chịu ở bên.
Người thuộc về mình, cho đi ăn một bữa cũng có thể chuyển từ trạng thái hờn dỗi sang vui vẻ.
Say mê cảm giác hào nhoáng khi được sánh bước bên cạnh một ai đó được cho là “xứng” với mình rồi lúc nào cũng phải gồng mình lên. Thì chi bằng yêu lấy người mà bạn luôn được là chính mình, và người đó trước mặt bạn cũng luôn là chính mình. Không màu mè, không phông bạt.
Vì nào có ai diễn được cả đời đâu!!!
——————–Nguồn: beatvn——————-
CÂU CHUYỆN MÙA DỊCH
Hôm nay một người bạn của tôi nhắn tin rằng nó chẳng thấy cuộc sống này có gì đáng sống nữa!
Nó vừa mất việc. Dịch bệnh kéo dài 3 tháng trời làm doanh thu công ty sụt giảm. Đành phải cắt giảm nhân sự đi 50%. Nó nằm trong số 50% phải ra đi. Bảo hiểm đóng chưa đủ 6 tháng. Không có trợ cấp thất nghiệp.
Em người yêu không nói chia tay. Nhưng bảo rằng chúng mình nên cho nhau thời gian một mình để suy nghĩ lại mọi chuyện. Chẳng hiểu em người yêu nó nghĩ gì lớn lao lắm không nhưng 2 tháng rồi chưa thấy nghĩ xong. Sau nhiều lần hạ mình hỏi han mở lời trước thì nó cũng buông xuôi. Giữ một người không còn muốn bên cạnh mình giống như đưa tay ra hứng những giọt mưa vậy. Thấm vào da nhưng rồi cũng chảy trôi đi hết thôi.
Ba mẹ nó vừa nghỉ hưu. Tiền lương của 2 ông bà già chỉ đủ ăn uống tuổi già. Và một thằng con lớn tướng như nó chẳng thể về nằm nhà ăn bám ông bà già được.
Khi nó bảo rằng cuộc sống này tự nhiên chẳng còn gì đáng sống nữa. Tự nhiên thấy thật buồn cười.
Cuộc đời này nếu sinh ra không ở vạch đích hay ngậm thìa vàng hay chui chạn sớm thì những chuyện khó khăn nó quá là bình thường luôn.
Rồi sau này, 5 năm nữa, 10 năm nữa nhìn lại, bạn sẽ thấy những khó khăn ngày hôm nay nó bé tí. Có khi nó còn chẳng có thể làm bạn buồn nữa. Lúc đó ngẫm lại, lại thấy thầm cảm ơn rằng thật may những điều đó đã vụt qua đời để tôi luyện mình trưởng thành được như ngày hôm nay.
Phải yêu lấy cuộc đời này, thì nó mới yêu lại bạn.
Phải khát khao sống, thì nhựa sống mới có thể tuôn trào.
Phải thấy rằng mọi giây, mọi phút vẫn có thể thở thật là đáng sống thì mới xứng đáng được sống.
Này, bạn vẫn thở được bằng lá phổi khoẻ mạnh, là đang may mắn hơn rất rất nhiều người rồi.
——————–Nguồn: beatvn——————-